cuộc sống mong manh
Cái chết của người mẹ đã khiến cô trở nên lãnh cảm và chán chường suốt những năm tháng học sinh. Cuộc đời của Ly chỉ dần thay đổi sau khi gặp được cô bạn Dương Mai mạnh mẽ, chín chắn và tốt bụng, và hơn hết là sau mối tình đầu đầy nghiệt ngã với vai trò là người thứ ba trong cuộc tình của Hoàng và Linh - một cô bạn khá thân thiết.
"Đời sống mong manh, chết là điều chắc chắn" Đó là câu châm ngôn nổi tiếng trong Phật Giáo. Biết rõ Chết mong manh và là một hiện tượng tự nhiên mà mọi người phải đương đầu, chúng ta không nên sợ cái chết. Nhưng tất cả chúng ta đều sợ chết vì không nghĩ về điều không tránh được.
Arixtot đã nói: Tình bạn là cái cần thiết nhất đối với cuộc sống, vì không ai lại mong muốn cuộc sống không có bạn bè, dù cho người đó có mọi hạnh phúc khác chăng nữa. Tình bạn trong sáng, lành mạnh. bởi thúy ngọc 04/02/2020.
Hãy sống luôn phần của hơn 100 người họ, hãy tận hưởng cuộc sống này, hãy nhớ rằng: Bạn vẫn còn một người anh em khác nữa, và ở trong mỗi lớp học vẫn còn một người học sinh khác, cũng như trong mỗi đất nước vẫn còn một người công dân khác! Hãy sống cho hết mình, bạn ạ! Vì cuộc sống này…thật sự rất mong manh!..!!! Nghiêm Tâm - Vườn hoa Phật giáo
Cuộc sống của bạn không hề mong manh Một ngọn cỏ, một nhành hoa cũng nhìn bé nhỏ đấy nhưng nó vẫn có sự mãnh liệt của riêng nó, chiến đấu để sống, để yêu và để hạnh phúc , để sinh sôi và vì ngày hôm nay và hiện tại. Sống đừng bi quan, xin để mong manh là một từ tượng trưng cho một vẻ đẹp phiêu linh cần bàn tay nâng đỡ, không dành cho sự sống.
Site De Rencontre Pour Mariage France. Con người luôn luôn rất kỳ lạ, họ thích nhìn vào những thứ mình chưa có, cả về vật chất lẫn tinh thần, để rồi cứ đau khổ và tự ti, đôi khi là ngưỡng cửa của tham vọng, nhưng lại quên rằng mình đang có được những điều mà nhiều người khác vẫn hoài ao ước. Họ có gì? Tôi xin dành những lời này cho ai còn cha, còn mẹ. Bạn có một gia đình, thứ mà bạn nghĩ là tầm thường và dĩ nhiên nhưng hiển nhiên nó là một sự may mắn thật to lớn. Bạn có một nơi dừng chân ấm lòng để quay về sau những cơn giông tố của cuộc đời, trong khi có những đứa trẻ côi cút không nơi nương tựa trên cõi đời bao la này. Tôi dành lời này cho tất cả mọi người, dù bạn có thích hay không thích gia đình của mình, nhưng bạn biết không cha, mẹ bạn thật sự rất yêu thương bạn, hãy tin vào điều đó, bởi, họ đã sinh bạn ra trên đời này, là bạn đã rút xương của mẹ để làm xương của mình, rút thịt của mẹ để tạo thịt cho mình, nhưng điều họ làm là gì, mẹ vẫn yêu bạn, vẫn đưa bạn đến với ánh sáng diệu kỳ của nhân gian, và nếu họ ghét bạn, tôi nói thật, họ đã không sanh bạn ra từ lâu lắm rồi đấy! Hãy thử một lần nhắm mắt lại và tưởng tượng ra rằng Bạn đang đứng trong ngôi nhà của mình, mọi thứ vẫn như vậy, vẫn hằng in dấu vết của tuổi thơ, hãy để cho thước phim của những ký ức đẹp đẽ chạy qua trong não mình, tiếp đến là những khi bạn phạm lỗi, cha mẹ la mắng bạn, bạn đã mắng vào mặt họ, dữ dội nhất có thể, sau đó, một mùi hương quen thuộc từ bếp nấu của mẹ bay lên, bạn vội xuống nhà ăn và giật mình khi chợt nhận ra rằng họ đã già đi nhiều so với trước, cuộc sống khắc nghiệt đã làm họ trở nên già cỗi, bạn nhớ đến ngày bạn sinh ra, mẹ đã nâng niu bạn trên tay như một báu vật và hồi hộp xem xem con của mình có lành lặn hay không có thiếu thốn thứ gì hay không, còn ba thì đứng bên cạnh đưa tay ra định bế bạn lên nhưng rồi ông lại thôi vì sợ rằng đôi bàn tay thô tráp của mình sẽ làm cho bạn bị đau đớn. Hãy biết rằng Không có người cha nào hoàn hảo…nhưng những người cha luôn thương mình một cách hoàn hảo. Dù họ đối với bạn như thế nào, thì vẫn hãy kiên nhẫn với họ. Nếu như bạn đang ngồi trước màn hình máy tính để đọc bài blog này thì chắc hẳn bạn cũng phải thuộc một gia đình trung lưu, nhỉ? Bạn than vãn về những bữa cơm bạn ăn, về đồ bạn dùng, về áo bạn mặc? Trong khi, đó là một điềm mơ ước quá xa xỉ của những đứa trẻ nghèo khó khác, những con người phải vứt bỏ những cái tôi trong lòng rồi lê lết khắp hang cùng, ngỏ hẻm để ăn xin, đưa tay ra và đành phải ăn lấy cơm thừa, canh cặn của kẻ khác, bạn nên nhớ, có hơn người trên thế giới chết vì đói….mỗi ngày, nghĩa là, cứ trung bình thì khoảng 3 giây lại có một người chết đói. Có những đứa trẻ mà hằng đêm khi ngủ, chúng không mong muốn rằng ngày mai, mình sẽ tỉnh giấc, tỉnh lại ư không phải, dẫu có thức giấc, thì cái chúng đối mặt có khác gì một cơn ác mộng? Cái cơ ác mộng đó là gì? Là những tủi nhục, hờn ghen mà người đời đã ném váo chúng, những đứa trẻ vô tội!!!!... Bạn được đi học, được đánh vần những con chữ, được làm những bài toán nên làm sao bạn có thể biết được nỗi đau của những con người mù chữ, họ muốn học, nhưng rồi lại không biết là phải học bằng cách nào, họ nhảy cẫng lên mỗi khi phát hiện một tờ giấy nào đó, để rồi lại chột dạ, khi nhớ ra rằng mình không biết đọc,họ lạc lõng, mù loà và bất lực, đó, là một nỗi đớn buồn rất sâu, rất đau, sẽ làm sao đây khi sống trên cuộc sống hiện đại này mà không biết làm toán? Sẽ có khác gì một người vừa mù, vừa câm lại vừa điếc? Vừa bức bối, vừa mệt mỏi lại vừa khó khăn nữa! Bạn nói mình học kém, bạn nghĩ mình lười biếng, bạn tự ti,….? Xin lỗi nha, nhưng mà bạn lầm to rồi đó! Bạn nghĩ mình được sinh ra là một điều hiển nhiên? Không đâu, để được sinh ra, bạn đã phải vượt qua hơn cá thể và bơi một đoạn đường dài tương đương chiều dài từ TP. Hồ Chí Minh đến Hà Nội. Có những người đã bỏ cuộc từ đầu, nhưng còn bạn? Bạn là một trong số 100 cá thể duy nhất bơi được đến trứng, họ là những người rất kiên cường, lại mạnh mẽ, và đoàn kết nữa, nhưng sao chỉ có mỗi mình bạn được ra đời? Vì bạn là người được chọn, họ chọn bạn bởi vì họ tin rằng bạn là cá thể xuất sắc nhất, họ tin rằng bạn sẽ là người làm tốt hơn tất cả, bạn sinh ra là để thành công! Hãy sống luôn phần của hơn 100 người họ, hãy tận hưởng cuộc sống này, hãy nhớ rằng Bạn vẫn còn một người anh em khác nữa, và ở trong mỗi lớp học vẫn còn một người học sinh khác, cũng như trong mỗi đất nước vẫn còn một người công dân khác! Hãy sống cho hết mình, bạn ạ! Vì cuộc sống này…thật sự rất mong manh!.....!!!
Nguyễn Thơ Sinh Hãy hình dung một ngày đẹp trời nào đó. Một hung tin. Một loan báo sét đánh thoạt nghe khiến người ta rợn gáy, nổi da gà Cái chết của người thân. Một án mạng. Bất ngờ và rất vô duyên. Vâng. Chúng ta đang nói đến cái chết bị người lạ tấn công như bắn nhau vô tội vạ tại Chicago. Những cái chết thuần túy tai nạn, không hề muốn nhưng nó vẫn xảy ra. Vâng. Cuộc sống là một món quà ý nghĩa. Song nó mong manh hơn ta nghĩ nhiều. Bình thường ai cũng muốn một cuộc sống tốt đẹp. Chúng ta ra sức học hành làm việc không ngoài mục đích mưu cầu một tương lai đầy đủ, sung mãn hơn. Đùng một cái, cuộc sống đảo lộn, không thể tưởng tượng nổi, bao dự định chắt chiu ân cần bị bẻ gập quỹ đạo, hệ quả bất ngờ xảy ra, người ta ngơ ngác nhìn nhau Phải chăng đấy là sự thật! Cô con gái út mới 25 tuổi, sắp sửa tốt nghiệp dược sĩ một trường danh tiếng của Mỹ, niềm tự hào và niềm vui của cha mẹ. Thật bất ngờ. Một tai nạn sởn tóc gáy xảy ra. Xe cấp cứu hụ còi inh ỏi. Bệnh viện ráo riết cứu chữa nhưng cuối cùng phải đầu hàng. Dây truyền thức ăn lỏng, khí ô-xy, thuốc men treo lủng lẳng. Cha mẹ đứng nhìn con gái mà lòng se thắt lại. Xác suất hồi tỉnh của con gái quá mong manh không ai dám hy vọng. Cuối cùng người cha thu hết can đảm hỏi người mẹ Hay là mình để cho con ra đi yên nghỉ nhẹ nhàng… Nội tạng của cô gái được hiến cho các bệnh nhân đang đợi chờ ghép tạng và nghiên cứu y học. Đó là ước nguyện của cô nếu tai nạn xảy ra. Cha mẹ cô ủng hộ quyết định đó của con gái. Ít nhất, giá trị hiện diện của cô sẽ đem lại lợi ích thiết thực cho nhiều người kém may mắn. Một lễ an táng ý nghĩa được cử hành. Chưa bao giờ cha mẹ cô thấm thía về sự mỏng giòn mong manh của cuộc sống! Điều an ủi duy nhất của họ là những ký ức ngọt ngào của cô để lại. Một cậu bé khác ở Việt Nam mới 19 tuổi, em đỗ đại học, rất ngoan, không hề ỷ lại, tranh thủ vừa học vừa làm, khăng khăng từ chối trợ cấp cha mẹ dưới quê gởi lên. Đất Sài Gòn đầy cám dỗ nhưng em dặn lòng phải chăm chỉ học hành. Một lần về quê thấy bố vất vả lái xe cải tiến xe công nông nên em quyết định tạm dừng chuyện học hành. Em về quê. Tai nạn xảy ra. Chiếc xe cải tiến do em điều khiển chở hàng đường dốc trơn trượt quặt tay lái, em non kinh nghiệm nên không điều khiển được chiếc xe chở nặng leo dốc trơn trượt. Xe bị lật. Càng xe đè lên ngực. Em thều thào Cứu cháu với. Cháu đau lắm… Dân chúng gần đó huy động mọi phương tiện cứu hộ như cưa máy, cuốc, thuổng xẻng, gậy… Khi nâng được càng xe thì em đã bất động. Họ cấp tốc chở em đến bệnh viện huyện nhưng em tắt thở dọc đường đi. Những cái chết như thế hàng ngày chúng ta vẫn gặp. Những câu chuyện lá vàng khóc lá xanh. Những người trẻ chỉ kịp sống một phần rất ngắn của thế giới người lớn. Có thể họ đã chớm yêu, nhưng trải nghiệm “tình là dây oan” chỉ là cưỡi ngựa xem hoa; họ chưa thực sự nếm trải những góc cạnh lắng sâu phức tạp của tình yêu. Nên khi chứng kiến những cái chết quá sớm ấy, thiên hạ khó tránh ngậm ngùi thương cảm Cuộc sống này không lẽ mong manh đến thế hay sao? Ngày 19 tháng bảy fan hâm mộ môn trượt băng nghệ thuật bàng hoàng trước hung tin vận động viên trẻ Denis Ten, mới 25 tuổi – bị tấn công tại Kazakhstan; nguyên nhân Tranh cãi với hai kẻ du côn toan gỡ trộm kiếng xe hơi của anh. Một cái chết lẽ ra có thể tránh, nhưng nó đã xảy ra quá lãng xẹt. Denis Ten từng đoạt Huy chương đồng tại Thế vận hội Mùa Đông 2014, Sochi, và hai lần đoạt huy chương trượt băng cấp quốc tế. Tương lai anh còn dài, cuộc đời sẽ trải thảm đỏ đón tiếp anh. Nhưng… Vẫn chữ “nhưng” đáng tiếc ấy, anh đã ra đi, một cái chết gây sốc, một sự ra đi không ai ngờ xảy ra quá dễ dàng đến thế. Là ngôi sao đang lên của nền thể thao Kazakh, một đất nước hơn 16 triệu dân thuộc vùng Trung Á từng nằm trong hệ thống Liên Xô cũ, cái chết của Denis Ten khiến cả nước đau buồn. Với nỗi mất mát lớn lao ấy, người bình thường còn thấy buồn nói gì những fan hâm mộ. Tuy không nói ra, song nhiều người nghĩ thầm Denis không nên ra đi quá sớm, bởi lắm kẻ “sống chỉ thêm chật đất” cứ nhởn nhơ vô sự, còn anh thì vắn số. Một cuộc xung đột xảy ra trên đường phố. Hai gã du côn đang cố tình tháo kiếng xe hơi của anh. Đôi bên lớn tiếng. Rồi xô xát. Denis Ten bị đâm nhiều nhát. Sau đó hai gã du côn thản nhiên bỏ lại Denis Ten nằm bất tỉnh trên đường phố. Một khách bộ hành vội gọi xe cứu thương đến. Vết thương đâm nhiều nhát tại đùi. Qua khám nghiệm, bác sĩ cho biết anh bị chảy mất ba lít máu. Bệnh viện hết lòng cứu chữa, bản thân Denis Ten cũng đã cố gắng cầm cự nhiều giờ nhưng cuối cùng anh trút hơi thở vì vết thương quá nặng. Denis Ten là người nổi tiếng, còn những công dân vô danh bình thường khác, những cái chết trẻ tuổi, có khi trẻ hơn anh nhưng họ vô danh, nên vô hình chẳng ai chú ý đến. Thậm chí nhiều người bị sát hại còn thảm thương hơn Denis Ten nhưng báo chí đâu có thời gian chú ý đến. Từ đường phố của Chicago nơi tỷ lệ những vụ nổ súng giết người cao nhất Mỹ cho đến những khu nghèo của Dallas, của New Orleans; những cái chết lặng lẽ không do súng đạn, không do băng đảng hay tai nạn xe cộ, mà do người trẻ chán nản mất niềm tin vào cuộc sống. Thế là họ tự vẫn. Họ chủ động tìm đến cái chết khi cuộc sống không còn hứng thú hấp dẫn nữa. Nói đến cuộc sống mong manh không thể không nhắc đến hai vụ nổ súng giữa học đường tại Florida và Texas. Tương lai các em còn rất trẻ. Xạ thủ cũng là học sinh. Vì thiếu kiểm soát nên súng rơi vào tay các em. Hậu quả, những khuôn mặt hồn nhiên tươi cười đã bị cướp đi, để lại trong lòng người thân trong gia đình những cảm xúc đau thương khi họ xót xa nghĩ Cuộc sống này, ôi, mới mong manh làm sao. Hay như chuyến bay MH17 bị bắn hạ trên bầu trời miền đông Ukraine ngày 17 tháng 07 năm 2014 được cho là có bàn tay Nga nhúng vào giết chết 285 hành khách, 15 phi hành đoàn; trong số đó có 80 trẻ em. Vâng. Những tương lai đó, những công dân vị thành niên đó, các em chưa hề biết gì nhiều về thế giới người lớn thì sinh mạng đã bị cướp đi. Vẫn biết cuộc sống có lúc buồn nhiều hơn vui, đời là bể khổ, nhưng đã sinh ra, chí ít ai cũng có quyền sống một cuộc đời trọn vẹn. Bình thường ít ai nhận ra chân dung mong manh của đời sống. Có dịp nhìn lại những biến cố “lá vàng khóc lá xanh”, họ sực nhớ tai nạn ập đến bất ưng, cây muốn lặng, gió chẳng đừng, lắm lúc tai nạn xảy ra rất “tự nhiên”. Fan hâm mộ xốn xang trước cái chết của Denis Ten, song vẫn không thấm tháp gì so với nỗi đau của người thân trong gia đình anh. Đời người… Là vậy. Đâu phải lúc nào cũng may mắn êm ả. Có người từ nhỏ sinh ra đã thừa hưởng một cuộc sống thuận lợi. Có người vất vả hơn, còn nhỏ đã phải vất vả lặn lội tìm đường sống. Những đứa trẻ bị tách khỏi cha mẹ tại biên giới Mễ-Mỹ khi gia đình hoặc bản thân các em hy vọng được hưởng quy chế tỵ nạn. Những di dân này đã phải đối diện với bao cay đắng nhọc nhằn. Về mặt pháp lý, họ vẫn còn phẩm giá con người – cần được tôn trọng, thay vì bị coi là tội phạm cần tống khứ hoặc biệt giam lại. Đó là chưa kể nỗi đau nhiều em nhỏ kém may mắn khác chưa kịp đặt chân lên biên giới Mỹ- Mễ đã phải bỏ mạng đâu đó giữa một hành trình đầy chông gai nguy hiểm. Với kinh nghiệm của người Việt bỏ nước tha phương buổi đầu, nếu đi đâu cũng bị tống giam, bị từ chối, làm sao chúng ta có được những cộng đồng phát triển vững mạnh ở hải ngoại, làm sao chúng ta có Little Saigon, những khu Phúc Lộc Thọ, những Thương xá Eden, những trung tâm Asian Squares… Vâng. Cuộc sống luôn đáng yêu. Song nó cũng mỏng giòn mong manh đến độ bất ngờ. Những đứa trẻ bị cha mẹ bắn chết khi cuộc hôn nhân của người lớn nhiễm độc quá nặng, họ giết con để trả đũa, để rửa hận, thực đau lòng thay. Hay những đứa trẻ tuy không bị giết chết về mặt “lâm sàng” nhưng đã bị giết chết về mặt tâm lý, về mặt tinh thần; chúng bị bỏ đói nghĩa đen và nghĩa bóng, chúng lớn lên trong môi trường hằm học, đầy độc tố… Và… … Bản chất cuộc sống vốn dĩ luôn là thế. Sinh và tử là hai vế của một bản lề. Chẳng ai có thể thay đổi quy luật đó. Kiếp nhân sinh là thế. Mạng người. Số phận. Lá xanh. Lá vàng… Tất cả vẫn đều không thoát khỏi những khoảnh khắc bất ngờ mà người đời vẫn quen gọi là hữu hạn, mong manh… Nguyễn Thơ Sinh
Ngày đăng 07/01/2023 Không có phản hồi Ngày cập nhật 08/01/2023 Cuộc sống của chúng ta không phải lúc nào cũng suôn sẻ, và đi theo một đường thẳng, sẽ có những lúc bạn sẽ gặp những thách thức làm cho bạn trở nên “yếu đuối”. Do đó, bạn hãy học cách mạnh mẽ hơn trong cuộc sống để khi gặp khó khăn chúng ta có thể dễ dàng đối mặt và vượt qua nó. Vậy, làm cách nào để trở thành một người mạnh mẽ? Học cách mạnh mẽ trong cuộc sống như thế nào? Trong bài viết này Glints sẽ chia sẻ cho bạn về tầm quan trọng của việc học cách mạnh mẽ trong cuộc sống và 12 cách giúp bạn sống mạnh mẽ hơn. Tại sao bạn nên sống mạnh mẽ?12 cách mạnh mẽ trong cuộc sốngTrân trọng những thứ mình cóTin tưởng vào bản thânQuản lý thời gian hợp lýKhông bị cảm xúc chi phốiThái độ sống tích cựcTìm được đam mê của mìnhRèn luyện sức khỏe thường xuyênSuy nghĩ kỹ trước khi đưa ra quyết địnhDám đối mặt với thách thứcCân bằng cuộc sốngRèn luyện tính kỷ luậtKhông ngừng học hỏiTác Giả Huy Kieu Tại sao bạn nên sống mạnh mẽ? Đôi khi trong cuộc sống bạn phải đối mặt với khó khăn, áp lực khiến bạn trở nên nản lòng, tự ti về bản thân. Nếu như bạn không cố gắng để thoát khỏi chúng thì bạn sẽ bị sa lầy trong cuộc sống tẻ nhạt, thiếu sức sống. Do đó, bạn cần phải nỗ lực, mạnh mẽ và dám đương đầu với những thách thức. Khi đó, cuộc sống của bạn sẽ trở nên thú vị hơn rất nhiều, con đường đến thành công sẽ ngắn hơn. Hơn nữa, bạn cũng sẽ trở thành một tấm gương tốt để mọi người nhìn vào và cố gắng noi theo. Mạnh mẽ có nghĩa là người có thể đứng lên khi vấp ngã. 12 cách mạnh mẽ trong cuộc sống Làm thế nào để giúp bản thân trở nên mạnh mẽ hơn trong cuộc sống? Glints biết rằng, đôi lúc cuộc sống rất “khắc nghiệt” với bạn tạo cho bạn những áp lực lớn khủng khiếp nhưng vì thế mà trở nên yếu đuối và bỏ cuộc dễ dàng bạn nhé. Dưới đây là 12 cách để mạnh mẽ trong cuộc sống giúp bạn trở nên tốt hơn từng ngày. Trân trọng những thứ mình có Trân trọng và biết ơn những thứ mình đã có là một cách giúp cuộc sống của bạn trở nên lạc quan hơn, màu sắc hơn. Tuy nhiên, điều này không đồng nghĩa với việc bạn hài lòng với cuộc sống hiện tại, bởi năng lực của bạn có thể tốt hơn rất nhiều. Vậy nên hãy cứ tiếp tục cố gắng từng ngày, và đừng đặt cho bản thân bất kỳ giới hạn nào nhé. Tin tưởng vào bản thân Nếu bạn không tin tưởng vào chính bạn thì còn có ai có thể đặt niềm tin vào bạn. Do đó, thay vì nghi ngờ hay suy nghĩ tiêu cực về khả năng của mình thì bạn hãy đặt niềm tin vào năng lực của bản thân. Đây là một cách để trân trọng và yêu thương bản thân mình. Làm cách nào để trở thành một người mạnh mẽ? Chỉ có cách tin tưởng chính mình. Chúng ta thường hay có một thói quen là so sánh mình với những người xung quanh nhưng đừng vì vậy mà bạn đánh giá thấp chính bạn. Bạn có thể coi họ giống như một động lực để bản thân cố gắng hơn thay vì tự ti và nghi hoặc về năng lực của bản thân. Quản lý thời gian hợp lý Thời gian là hữu hạn, vậy nên bạn hãy cố gắng tận dụng từng chút một để không phải tiếc nuối điều gì. Những người có cách sống mạnh mẽ luôn biết cách trân quý từng tích tắc, bố trí thời gian hợp lý và phân bổ công việc phù hợp. Cách để mạnh mẽ đến từ thói quen quản lý thời gian. Không bị cảm xúc chi phối Đôi khi trong cuộc sống, chúng ta bị cảm xúc chi phối dẫn đến những hành vi không mong muốn gây ảnh hưởng đến công việc, cuộc sống hay những mối quan hệ của bạn. Vậy nên, trong những tình huống căng thẳng, áp lực bạn hãy cố gắng bình tĩnh kiểm soát cảm xúc của bản thân. Những người biết cách cân bằng cảm xúc của bản thân sẽ rất nhanh đi đến thành công. Đọc thêm Kỹ Năng Quản Lý Cảm Xúc Là Gì? 5 Mẹo Rèn Luyện Khả Năng Điều Chỉnh Cảm Xúc Thái độ sống tích cực Là một người mạnh mẽ trong cuộc sống bạn phải luôn giữ được tinh thần lạc quan, tích cực. Bạn biết không, nếu bạn dính các vấn đề tâm lý thì cuộc sống của bạn sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều đó. Luôn giữ tinh thần tích cực sẽ giúp bạn vượt qua khủng hoảng, khó khăn một dễ dàng hơn và tìm kiếm những cơ hội ngay trong chính thử thách đó. Tìm được đam mê của mình Mỗi người chúng ta đều có những đam mê của riêng mình. Khi bạn sống có đam mê, cuộc sống của bạn sẽ thú vị hơn rất nhiều, bạn sẽ không ngừng cố gắng từng ngày để theo đuổi và chinh phục nó. Điều này giúp cho bạn luôn dồi dào năng lượng, không ngại đối đầu với những thử thách. Việc xác định rõ ràng đam mê của bản thân giúp bạn mạnh mẽ và bước đi một cách tự tin hơn. Xác định rõ ràng đam mê của bản thân giúp bạn mạnh mẽ. Rèn luyện sức khỏe thường xuyên Dù bạn là người trẻ hay đã lớn tuổi, đừng quên việc rèn luyện thể dục thể thao mỗi ngày để nâng cao sức khỏe nhé. Bởi, chỉ khi bạn khỏe mạnh bạn mới có thể hoàn thành tốt các nhiệm vụ được giao. Vậy nên, bạn nên xây dựng một kế hoạch chăm sóc bản thân một cách kỹ càng để cuộc sống của bạn trở nên ý nghĩa và có giá trị hơn. Suy nghĩ kỹ trước khi đưa ra quyết định Mỗi một quyết định của bạn dù là nhỏ nhất điều có tác động đến bản thân bạn. Do đó, trước khi đưa ra bất kỳ quyết định nào bạn hãy đảm bảo rằng bản thân đã suy nghĩ rất kỹ lưỡng, và thấu đáo. Bằng cách này, bạn sẽ hạn chế phải đối mặt với những tình huống, rủi ro không mong muốn. Dám đối mặt với thách thức Thách thức là một điều tất yếu mà chúng ta sẽ phải trải qua. Thay vì lảng tránh, không dám đối mặt với thất bại bạn hãy mạnh mẽ đối mặt với chúng, tìm ra nguyên nhân và phương hướng giải quyết phù hợp. Thất bại là mẹ thành công, bạn hãy xem những thất bại mà bạn gặp phải như là một bài học dẫn bạn đi đến thành công. Cân bằng cuộc sống Cân bằng cuộc sống không phải là một điều dễ dàng với mỗi chúng ta, bởi mỗi cá nhân sẽ có những công việc, vấn đề, hay những mối quan hệ khác nhau. Làm cách nào để trở thành một người mạnh mẽ? Đừng quên cân bằng cuộc sống. Khi bạn cân bằng được cuộc sống, bạn sẽ cảm thấy cuộc sống của bạn nhẹ nhàng hơn, năng suất làm việc tăng lên. Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tránh khỏi những cám dỗ tiêu cực trong cuộc sống và thể hiện sức sống mạnh mẽ của bản thân. Rèn luyện tính kỷ luật Kỷ luật bản thân sẽ là yếu tố giúp bạn tốt lên từng ngày, bạn sẽ sống mạnh mẽ và trách nhiệm hơn. Một người có tính kỷ luật bản thân tốt sẽ luôn biết cách cân bằng, sắp xếp công việc một cách hợp lý và khoa học nhằm đảm bảo mọi nhiệm vụ điều được hoàn thành đúng thời hạn. Không ngừng học hỏi “Học, học nữa, học mãi” là điều mà bất kỳ ai cũng cần ghi nhớ. Một trong những cách mẽ hơn trong cuộc sống là không ngừng học hỏi và nâng cao kiến thức. Không phải ai khi mới sinh ra cũng giỏi và biết hết mọi thứ mà đó là cả một quá trình dài nỗ lực và trau dồi. Tạm kết Trên đây là những chia sẻ về cách mạnh mẽ hơn trong cuộc sống mà Glints muốn gửi đến bạn. Hy vọng thông qua bài viết này, bạn sẽ biết cách giúp cuộc sống của mình trở nên tốt hơn, tích cực hơn. Nếu bạn còn bất kỳ câu hỏi nào, đừng ngần ngại để lại bình luận để được Glints hỗ trợ giải đáp chi tiết nhé. Tác Giả
Gióp 925-26 “Hỡi Đức Giê-hô-va, xin cho tôi biết cuối cùng tôi, Và số các ngày tôi là thể nào; Xin cho tôi biết mình mỏng mảnh là bao” Thi Thiên 394. Câu hỏi suy ngẫm Ông Gióp dùng những hình ảnh gì để ví với sự mong manh và chóng qua của đời sống? Ông nêu lên điều đó với mục đích gì? Nhận biết cuộc đời mong manh nhắc nhở chúng ta điều gì? Sự sống có thể kết thúc bất cứ lúc nào, thời gian của đời người quá mong manh. Có người sinh ra chỉ sống được vài giờ, và cũng có người sống thọ đến tám, chín mươi năm, tuy nhiên so sánh với thời gian vĩnh cửu thì đời người thật quá ngắn ngủi. Trong hai câu 25-26, ông Gióp nêu lên ba hình ảnh ví sánh sự mong manh của đời người. Thứ nhất, “Các ngày của tôi mau hơn kẻ trạm” câu 25a. “Kẻ trạm” là người đưa thư, liên lạc trong thời kỳ cổ đại. Lệnh truyền của vua được gởi đi bởi những người liên lạc chạy bộ hay cưỡi ngựa mang đi từ trạm này đến trạm khác. Ngày xưa, người ta không có hình ảnh nào ví sánh sự nhanh chóng hơn hình ảnh người đưa thư. Thứ hai, “Nó xớt qua mau như thuyền nan” câu 26a. Ông Gióp quan sát thấy cuộc đời của ông qua nhanh như bóng người liên lạc chạy qua cửa sổ, và như cánh buồm căng gió lướt đi trên mặt biển thoáng chốc mất dạng. Thứ ba,“như chim ưng xông vào mồi” câu 26b. Đại bàng là loài chim dũng mãnh nổi tiếng về sự nhanh nhẹn. Khi bay trên cao nhìn thấy con mồi dưới đất, đại bàng có thể sà xuống cực kỳ nhanh để đớp con mồi rồi bay vụt lên. Chim đại bàng cũng dễ dàng tấn công một con chim khác đang ngậm con mồi phải nhả con mồi ra, và nó nhanh chóng sà xuống đớp con mồi rồi bay vút lên cao. Đời sống con người nhanh chóng tiến về điểm kết thúc. Sự chết bất ngờ tìm đến chúng ta như chim ưng sà xuống đớp mồi! Ngoài ra, ông Gióp cũng ví sánh “Các ngày tôi qua mau hơn thoi dệt cửi” “Mạng sống tôi chỉ bằng hơi thở” Gióp 76a-7a. Ông Gióp đã dùng nhiều hình ảnh ví sánh để giúp chúng ta ý thức đời sống của mình thật sự ngắn ngủi và mong manh dường bao. Chúng ta có bao giờ nghĩ đến cơn gió thời gian đang đưa cuộc đời mình trôi nhanh đến một bờ bến vĩnh cửu không? Giữa cuộc sống bận rộn, chúng ta cần dừng lại để suy nghĩ về đời sống của mình. So với thời gian vĩnh cửu, thời gian của chúng ta trên trần gian này chỉ là “hư không” – không đáng kể. Không ai có thể hưởng trọn những thứ mình chất chứa, thâu trữ trong đời này. Đứng trước sự ngắn ngủi của cuộc đời và sự hư không của trần gian, xin Chúa giúp chúng ta nhận biết chỉ có Chúa là hy vọng duy nhất cho đời sống của chúng ta, như Vua Đa-vít đã xác nhận “Lạy Chúa, bây giờ con trông mong gì? Niềm hy vọng của con ở nơi Chúa” Thi Thiên 397 BTTHĐ. Bạn có đặt trọn niềm hy vọng nơi Chúa vì biết cuộc đời là mong manh không? Chúa ôi, con tạ ơn Ngài vì giữa cuộc đời mong manh và phù du này, chính Ngài đã đến ban cho con niềm hy vọng sống. Xin cho con đặt trọn niềm tin nơi Ngài để bước đi mỗi ngày. Đọc Kinh Thánh trong ba năm Công Vụ 22. Phòng Truyền Thông phối hợp UB. Cơ Đốc Giáo Dục thực hiện. Mọi ý kiến đóng góp xây dựng, xin quí vị vui lòng gởi về địa chỉ radio
Con người luôn luôn rất kỳ lạ, họ thích nhìn vào những thứ mình chưa có, cả về vật chất lẫn tinh thần, để rồi cứ đau khổ và tự ti, đôi khi là ngưỡng cửa của tham vọng, nhưng lại quên rằng mình đang có được những điều mà nhiều người khác vẫn hoài ao ước. Trong cuộc sống đôi khi con người ta đã bỏ qua rất nhiều điều, họ tưởng rằng mình rất sâu sắc, nhưng sự thật là họ lại rất nông cạn. Tại sao??? Con người luôn luôn rất kỳ lạ, họ thích nhìn vào những thứ mình chưa có, cả về vật chất lẫn tinh thần, không ngưng ham muốn những thứ đó để rồi cứ đau khổ và tự ti, chìm trong ngưỡng cửa của tham vọng, nhưng lại quên rằng mình đang có được những điều mà nhiều người khác vẫn hoài ao ước. Họ có gì? Tôi xin dành những lời này cho ai còn cha, còn mẹ. Bạn có một gia đình, thứ mà bạn nghĩ là tầm thường và dĩ nhiên nhưng hiển nhiên nó là một sự may mắn thật to lớn. Bạn có một nơi dừng chân ấm lòng để quay về sau những cơn giông tố của cuộc đời, trong khi có những đứa trẻ côi cút không nơi nương tựa trên cõi đời bao la này. Tôi dành lời này cho tất cả mọi người, dù bạn có thích hay không thích gia đình của mình, nhưng bạn biết không cha, mẹ bạn thật sự rất yêu thương bạn, hãy tin vào điều đó, bởi, họ đã sinh bạn ra trên đời này, là bạn đã rút xương của mẹ để làm xương của mình, rút thịt của mẹ để tạo thịt cho mình, nhưng điều họ làm là gì, mẹ vẫn yêu bạn, vẫn đưa bạn đến với ánh sáng diệu kỳ của nhân gian, và nếu họ ghét bạn, tôi nói thật, họ đã không sanh bạn ra từ lâu lắm rồi đấy! Hãy thử một lần nhắm mắt lại và tưởng tượng ra rằng Bạn đang đứng trong ngôi nhà của mình, mọi thứ vẫn như vậy, vẫn hằng in dấu vết của tuổi thơ, hãy để cho thước phim của những ký ức đẹp đẽ chạy qua trong não mình, tiếp đến là những khi bạn phạm lỗi, cha mẹ la mắng bạn, bạn đã mắng vào mặt họ, dữ dội nhất có thể, sau đó, một mùi hương quen thuộc từ bếp nấu của mẹ bay lên, bạn vội xuống nhà ăn và giật mình khi chợt nhận ra rằng họ đã già đi nhiều so với trước, cuộc sống khắc nghiệt đã làm họ trở nên già cỗi, bạn nhớ đến ngày bạn sinh ra, mẹ đã nâng niu bạn trên tay như một báu vật và hồi hộp xem xem con của mình có lành lặn hay không có thiếu thốn thứ gì hay không, còn ba thì đứng bên cạnh đưa tay ra định bế bạn lên nhưng rồi ông lại thôi vì sợ rằng đôi bàn tay thô tráp của mình sẽ làm cho bạn bị đau đớn. Hãy biết rằng Không có người cha nào hoàn hảo…nhưng những người cha luôn thương mình một cách hoàn hảo. Dù họ đối với bạn như thế nào, thì vẫn hãy kiên nhẫn với họ. Nếu như bạn đang ngồi trước màn hình máy tính để đọc bài blog này thì chắc hẳn bạn cũng phải thuộc một gia đình trung lưu, nhỉ? Bạn than vãn về những bữa cơm bạn ăn, về đồ bạn dùng, về áo bạn mặc? Trong khi, đó là một điềm mơ ước quá xa xỉ của những đứa trẻ nghèo khó khác, những con người phải vứt bỏ những cái tôi trong lòng rồi lê lết khắp hang cùng, ngỏ hẻm để ăn xin, đưa tay ra và đành phải ăn lấy cơm thừa, canh cặn của kẻ khác, bạn nên nhớ, có hơn người trên thế giới chết vì đói mỗi ngày, nghĩa là, cứ trung bình thì khoảng 3 giây lại có một người chết đói. Có những đứa trẻ mà hằng đêm khi ngủ, chúng không mong muốn rằng ngày mai, mình sẽ tỉnh giấc, tỉnh lại ư không phải, dẫu có thức giấc, thì cái chúng đối mặt có khác gì một cơn ác mộng? Cái cơ ác mộng đó là gì? Là những tủi nhục, hờn ghen mà người đời đã ném váo chúng, những đứa trẻ vô tội!!!!… Bạn được đi học, được đánh vần những con chữ, được làm những bài toán nên làm sao bạn có thể biết được nỗi đau của những con người mù chữ, họ muốn học, nhưng rồi lại không biết là phải học bằng cách nào, họ nhảy cẫng lên mỗi khi phát hiện một tờ giấy nào đó, để rồi lại chột dạ, khi nhớ ra rằng mình không biết đọc, họ lạc lõng, mù loà và bất lực, đó, là một nỗi đớn buồn rất sâu, rất đau, sẽ làm sao đây khi sống trên cuộc sống hiện đại này mà không biết làm toán? Sẽ có khác gì một người vừa mù, vừa câm lại vừa điếc? Vừa bức bối, vừa mệt mỏi lại vừa khó khăn nữa! Hãy sống sao cho cuộc đời thật có ỹ nghĩa bạn ạ! Vì cuộc sống này…thật sự rất mong manh!…..!!! Theo QTCS
cuộc sống mong manh